Thăm thành phố ma chìm dưới nước 25 năm

 

 

Được mở cửa vào khảng những năm 1920, Villa Epecuen nằm dọc bên bờ Lago Epecuen – một hồ nước mặn cách thành phố Buenos Aires, Argentina khoảng 600km về phía Tây Nam.

Lago Epecuen bề ngoài nhìn như một hồ nước mặn thông thường nhưng ít ai biết, nó có độ mặt cao gấp 10 lần các vùng biển thông thường, đứng thứ hai chỉ sau Biển Chết.

Theo truyền thuyết, hồ này được tạo thành từ những giọt nước mắt của Đấng Tối cao khóc thương cho nỗi đau các đứa con của mình.

Sức mạnh chữa bệnh của hồ Lago Epecuen đã trở nên nổi tiếng từ rất lâu, nó được dùng để chữa bệnh như trầm cảm, thấp khớp, các bệnh ngoài da, thiếu máu hay thậm chí cả bệnh tiểu đường.

Vào cuối thế kỷ XIX, những cư dân đầu tiên bắt đầu đến và dựng các ngôi lều bên bờ hồ. Dần dần, Villa Epecuen biến đổi từ một ngôi làng yên bình trên vùng núi thành một địa điểm du lịch đông đúc.

Không lâu sau khi con đường kết nối ngôi làng và thành phố Buenos Aires được xây dựng, khách du lịch từ khắp Nam Mỹ cũng như trên cả thế giới đã tập trung đông đúc tại đây.

Đến khoảng những năm 1960, có đến 25.000 người đến đấy mỗi năm để ngâm mình trong hồ nước muối mặn thứ hai thế giới này.

Dân số thành phố tăng nhanh và đạt trên 5.000 người vào những năm 1970. Gần 300 nghành kinh doanh phát triển mạnh mẽ tại đây bao gồm khách sạn, ký túc xá, spa, cửa hàng và những viện bảo tàng…

Nhưng hồ nước muối này gặp một vấn đề nan giải tồn tại từ xa xưa: thiếu nước. Năm 1978, công trình đắp bờ và thêm nước được tiến hành.

Cũng vào khoảng thời gian này, một hiện tượng thời tiết kỳ lạ kéo dài mang đến lượng mưa lớn hơn bình thường cho khắp các vùng đồi xung quanh.

Nhưng ngày 10/111985 thảm kịch xảy ra: một tường chống nước cao 3,5m bị sập. Toàn thành phố ngập trong nước và trong vòng 15 ngày, nước dâng cao gần 2m.

Đến năm 1993, một nửa thành phố bị nhấn chìm dưới mực nước cao 10m.

Gần 25 năm sau, vào năm 2009, thời tiết ẩm ướt bắt đầu “ đảo ngược” và nước dần dần rút, thành phố Villa Epecuen cũng nhờ thế mà đã bắt đầu quay trở lại phía trên mặt nước.

Trở về từ cõi chết, nơi này mang diện mạo hoang tàn, xơ xác như một chiếc bánh đầy muối óng ánh vỡ vụn vậy.

Những hàng cây gọn gàng xưa kia của thành phố giờ biến thành những hàng cây chết, nhìn chúng như đã bị đốt cháy chứ không phải chết đuối do ngập trong nước mặn.

Từ phía dưới, những cái rễ trợ trọi chọc ra phía ngoài như những ngón tay xương xẩu trắng muốt.

Ngày nay, Villa Epecuen được ví như một thành phố ma. Vào ban đêm, bạn có thể nghe thấy đủ loại tiếng động kỳ lạ.

Lò giết mổ động vật cũ nay trở thành nơi cư trú của những con chim bồ câu hiếu động, luôn là nơi phát ra nhiều tiếng ồn nhất.

Kể từ trận lụt lội đó, không ai quay trở lại nơi này trừ người đàn ông Pablo Novak (81 tuổi) – hiện là cư dân duy nhất của Villa Epecuen.

Ông trở lại thành phố và tiếp tục sống ở đây, mỗi ngày ông lại đạp xe quanh thành phố và hồi tưởng về một thời vàng son của nơi này, vào những năm 60, 70 của thế kỷ trước.

Khung cảnh kỳ lạ, mang đầy ám ảnh của nơi này đã trở thành cảm hứng cho nhiều nhà làm phim đến quay tại đây.

Roland Joffe, tác giả của bộ phim được đề cử giải Oscar “The Killing Fields” (Cánh đồng chết), “The Mission” (Sứ mệnh) – đã sử dụng khá nhiều bối cảnh trong và xung quanh thành phố Villa Epecuen cho bộ phim “There Be Dragons” (Thiên địa của rồng) năm 2009.

(Theo MASK)